Comme les vers à soie1
Beaucoup de nos artistes
Sont des gens très tristes,
C’est souvent ce qu’on dit
Dans mon ancien pays,
Ils ne trouvent leur joie
Qu’en étalant leurs tripes
Comme les vers à soie,
Qui jusqu’à la mort tissent,
Dévidant leur destin.
Ami,
Toi qui es si malin,
Cesse de mépriser,
Et de te bidonner,
Moquant le fol émoi
Qui fait mes vers à moi !
1. Extrait de Dông Phong, Poèmes inter mi-temps / Thơ thẩn thoảng, Ed. Publibook, mai 2007.
Tạm dịch :
Như con tằm1
Nhớ thời mình còn trẻ,
Bên nhà họ thường nói
Lắm nghệ sĩ có thói
Đếch cần dáng vui vẻ,
Mặt chỉ nên tươi tắn
Khi nhả lòng thật hết,
Làm chẳng kém con tằm
Rút ruột ra để dệt,
Dốc theo số đến chết.
Bạn ơi,
Xin nhắn bạn vài lời,
Đừng lớn tiếng chê cười,
Dù bạn giỏi tuyệt vời,
Hồn ta bạn đâu biết,
Thơ ta tầm thế thôi !