Mais que pensent les roses
Avec le temps qui passe,
Pas de feu éternel,
Et dans l’attente lasse,
Se meurt l’espoir cruel.
Le feu n’est plus que rêve
Quand la flamme s’éteint,
Même si la fumée traîne
Quelques parfums lointains.
Mais que pensent les roses,
Qui meurent chaque jour,
De cette pauvre chose
Que nous nommons amour ?
Đông Phong, 25.8.2009
Tiểu Xư Nữ dịch :
Hồng hoa cảm nghĩ
Với thời gian hoài trôi,
Lửa chẳng thành bất diệt,
Mỏi mòn trong đơn côi,
Tàn hy vọng ác nghiệt.
Ngọn lửa chỉ là mơ
Khi ánh sáng tan loãng.
Dù hương thơm vẫn thoảng
Theo làn khói nhẹ đưa.
Bận nghĩ chi, hồng hoa
Héo úa khi chiều tà.
Vì chữ tình khốn khổ
Đành tàn một kiếp hoa.
Tiểu Sư Nữ (Texas, USA), 26.8.2009